Vay tiền cho mẹ bạn trai chữa bệnh xong anh chia tay tôi
Anh nói với tôi: 'Tao lấy tiền của mày khi nào? Ai làm chứng? Mày ngu thì ráng chịu, thời gian qua tao chỉ lợi dụng mày thôi'.
Tôi là cô gái Sài Gòn có bề ngoài không ưa nhìn lắm. Năm 2000, lúc đó tôi chỉ là cô bé học lớp 5, gặp một tai nạn ảnh hưởng đến tâm lý cũng như suy nghĩ: tôi bị cưỡng hiếp. Mặc dù lúc đó còn bé nhưng tôi lại rất sợ ba mẹ sẽ buồn và sốc nên giấu mọi chuyện đến ngày hôm nay, gia đình không hề biết tôi đã trải qua những khoảng thời gian kinh khủng thế nào. Lúc nào tôi cũng tự nhủ rằng cuộc đời của mỗi con người ai rồi cũng sẽ gặp khó khăn, bản thân tôi cũng không ngoại lệ, quan trọng là mình biết cách đối mặt và vượt qua như thế nào.
Đến năm 2007, gia đình tôi lại gặp một biến cố, ba mẹ tôi gặp khó khăn trong làm ăn gần như mất hết tất cả tài sản. Tôi đã trưởng thành từ những vết thương của cuộc sống như thế, chưa bao giờ oán trách ai, chỉ luôn tin tưởng rằng cứ sống tốt thì sẽ gặp may mắn. Tôi luôn cố gắng làm mọi thứ tốt nhất cho bản thân để ba mẹ được vui.
Năm 2014, tôi chuyển công tác đến một chi nhánh mới mở, ở đó tôi gặp anh. Anh làm bảo vệ, còn tôi làm trợ lý giám đốc. Tình cảm cũng phát sinh theo tự nhiên nhưng tôi không nói ra vì biết anh có người yêu. Đến năm 2015, anh tỏ tình, nói đã chia tay người yêu cũ rất lâu rồi. Chúng tôi bắt đầu, cứ ngỡ hạnh phúc rồi nên tôi yêu thương không hề tính toán. Tôi cũng chia sẻ với anh việc mình từng bị cưỡng hiếp lúc nhỏ, anh bảo: "Em cứ tin ở anh, anh sẽ không làm em buồn và khóc đâu, có anh rồi”.
Tôi vui lắm, chắc còn hơn trúng số ấy, nhưng khoảng thời gian hạnh phúc đó không kéo dài lâu thì tôi phát hiện ra anh có quá nhiều chuyện giấu mình, kể cả chuyện vẫn còn quen người yêu cũ ở xa, anh còn rất nhiều cô người yêu mới ở xung quanh. Tôi không chịu nổi nữa, tổn thương tiếp nối tổn thương, quyết tâm chia tay. Tình cảm cố gắng thì sẽ quên thôi, nhưng còn tiền bạc giữa anh và tôi rất khó giải quyết.
Thời gian yêu nhau, mẹ anh bị bệnh tim phải mổ, nhà anh ở quê khó khăn nên khi thấy anh lo lắng cho mẹ, tôi nghĩ là người yêu thì cần phải chia sẻ. Tôi có đứng ra vay tiền của bạn bè cho mẹ anh mổ tim. Tôi có nói cả hai sẽ cùng lo trả, trả hết thì thôi, không tính của anh hay của tôi gì cả, tập trung lo cho mẹ trước. Thế nhưng hôm chia tay nhau, cũng vì chuyện tiền bạc này chúng tôi đã cãi nhau một trận rất lớn. Tôi bảo chia tay nhưng anh cũng phải phụ tôi trả hết nợ, bởi mình tôi sẽ lo không nổi. Anh nói với tôi vài câu mà đến tận bây giờ tôi vẫn không tin vào tai mình: "Tao lấy tiền của mày khi nào? Ai làm chứng? Mày ngu thì ráng chịu, thời gian qua tao chỉ lợi dụng mày thôi, mày cứ đi nói với mọi người đi, cái chuyện mày bị cưỡng hiếp tao cũng sẽ nói cho mọi người biết”. Tôi như bị đóng băng, tay run bần bật mà không thể rớt một giọt nước mắt nào. Giờ tôi phải làm sao đây với con người vô cùng tồi tệ như vậy?